Cưng Dấu Yêu,
Vậy
nên, theo Lẽ Nhiệm Mầu của Tạo Hoá, "tre già - măng mọc", không một ai
trong Cõi Nhân Sinh này lại có thể đứng ngoài vòng Sinh - Lão - Bệnh -
Tử được. Mà Bố mất sớm hay Mẹ mất sớm, điều nào bất hạnh hơn, anh chẳng
biết được, nhưng nghĩ là, Bố hay Mẹ mất trước, đều đau khổ như nhau. Bây
giờ chúng ta hãy cùng chia sẻ với Các Người Con nỗi đau buồn mất Mẹ
nhé.
Trong THƯƠNG TIẾC, Jackie Luong viết:
"Không tình yêu nào bằng tình con yêu Mẹ
Không nỗi khổ nào bằng nỗi khổ chia lìa
Không niềm đau nào bằng niềm đau mất mát
Không nỗi sầu nào bằng nỗi sầu phân ly."
Chắc
chắn rồi ! Cho dù Tình Yêu Lứa Đôi có sâu nặng cách mấy, cũng chẳng thể
nào so sánh được với Tình Mẫu Tử. Không có Chồng / Vợ này thì kiếm Vợ /
Chồng khác thay thế. Nhưng mất Bố / Mẹ đẻ thì không thể nào !
Trong NGÀY GIỖ MẸ SẮP ĐẾN, Jackie Luong viết tiếp:
"Nhưng số mệnh đã định rồi, không thể
Mẹ cuối cùng xuôi tay bất lực để ra đi
Khóc , khóc
Và con chỉ còn biết khóc …
Dẫu biết rồi có khóc
Chẳng mang Mẹ trở lại được nữa bao giờ
Con đành âm thầm chấp nhận
Mất Mẹ rồi … Trời ơi !
Xin tiễn Mẹ ngàn thu buồn chơi vơi,
Không tương lai …
Ngày tháng dài
Chúng con dù khôn lớn
Nhưng vẫn cần Mẹ một sớm một hôm."
Thật
đau xé cả lòng, phải không Cưng ? Chính anh "già cái đầu" rồi, cũng vẫn
cần Mẹ như thường. Không phải để bú ti đâu nhé. Vì có Bà bên cạnh, lâu
lâu làm sai điều gì, bị Bà la để thấy mình vẫn còn ... nhỏ. Còn những
Người Con khác thì sao nào ?
Sau Cơn Đau Xé Lòng, Ngoc Lan Huynh biết tỉnh táo suy xét rộng hơn:
"Con biết con đã có hạnh phúc nhưng con muốn tham lam giữ lấy muôn đời .
Liệu có được không, thưa Mẹ ?
Cám ơn Mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc nhất .
Cám ơn Mẹ là Suối Nguồn Hạnh Phúc vô biên.
Con sẽ sống an nhiên tự tại và cố gắng , gìn giữ tâm hồn mình an lạc, để Mẹ yên lòng ra đi."
Trấn an Người Đã Khuất thật ra là tự trấn an mình.
Trong MẸ TÔI: NHỮNG GIỜ DÀI NHẤT, Long Nguyễn viết:
"Đến
ngày hẹn, Mẹ tôi được đưa xuống phòng mổ bằng một chiếc giường có bánh
xe đẩy đi của bệnh viện. Lúc ấy chỉ có tôi và thằng em út có mặt ở đó,
còn mấy người khác trong gia đình chưa đến kịp. Chúng tôi theo Mẹ vào
phòng chuẩn bị, nơi mà họ làm tất cả mọi thủ tục cần thiết trước khi
giải phẫu. Mẹ tôi buồn và lo thấy rõ. Tôi cố gắng an ủi:
- Không sao đâu Má. Mấy người khác cũng mổ như vậy mà, sau tám ngày là họ về nhà và mấy tháng sau bình phục hẳn.
Mẹ
tôi không nói gì hết, chỉ khẽ lắc đầu tỏ ý không tin tưởng lắm vào
những điều mà tôi vừa nói. Mẹ tôi nhìn thằng em út của tôi thật lâu,
đoạn quay lại nói khẽ với tôi:
- Con cố gắng lo cho sắp em. Dìu dắt cho tụi nó học hành đến nơi đến chốn.... Tội nghiệp !
Tôi muốn rơi nước mắt nhưng rán làm tỉnh.
- Được rồi, Má lo làm gì chuyện đó lúc này. Má nằm nghỉ cho khỏe.
Mẹ tôi lại xoay qua nắm tay thằng em tôi dặn dò:
- Rán nghe lời mấy anh chị nghe con. Cố gắng học hành.
Tôi
hiểu rằng Mẹ tôi đang nói những lời trăn trối của một người nghĩ rằng
cái chết có thể đến với mình trong giây lát. Thằng em tôi nheo nheo đôi
mắt, khẽ gật đầu. Tôi đặt tay lên vai Mẹ:
- Má
cứ yên tâm nằm nghỉ. Không sao đâu. Ngủ một giấc là thấy họ mổ xong
rồi. Con với thằng Quang chờ ở ngoài phòng đợi vì họ không cho thân
nhân ruột thịt vào phòng mổ. Nếu cần người thông dịch chắc họ sẽ gọi
chị Huyền."
Những giây phút chờ đợi thật căng
thẳng cả cho người bệnh lẫn thân nhân. Hy vọng rằng, sau ca phẫu thuật,
Bà Cụ được mau chóng hồi phục và vẫn mạnh khoẻ.
Nhưng
dù thế nào, Mẹ của chúng ta vẫn còn hay đã khuất, chúng ta cố gắng
tránh càng nhiều càng tốt, mặc dù biết rằng sự xung đột giữa hai Thế Hệ
không phải là không có. Jackie Luong ân hận chuyện đã xày ra rồi:
"Ra đi rồi mà không thể an tâm
Cũng đã có nhiều lần trước, con thật vô tâm
Làm Mẹ buồn rơi nước mắt !
Giận hờn Mẹ, con bỏ mặc
Cũng chỉ vì Mẹ muốn tốt cho con
Giờ không còn Mẹ, lấy ai hờn
Lấy ai nỉ non ?
Mẹ của con
Người Mẹ thật đáng thương
Trên thế gian tìm ai thương con, hơn Mẹ ?
Giờ Mẹ không còn
Mới biết quý Mẹ
Mẹ ơi …"
Trong THƯƠNG TIẾC, Jackie Luong viết tiếp:
"Công Cha như núi Thái Sơn
Ơn Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ, kính Cha
Cho tròn chữ Hiếu mới là Đạo con".
Bài Thuộc Lòng nhiều nét son
Trong tâm vẫn nhớ, con nào dám quên
Nhưng con chưa kịp báo đền
Mẹ vội rời bước, Cõi Trần lìa con.
Cõi Trần chỉ một mình con
Từng bước dò dẫm, mon men vào Đời
Không Mẹ, con chẳng thảnh thơi
Đường ngay - Nẻo thẳng, chơi vơi một mình."
CÔNG SINH THÀNH DƯỠNG DỤC, chúng ta nên:
"Suốt đời, con luôn ghi khắc
Sâu trong tim, mãi nhớ, không phai !"
Để kết, anh xin mượn câu văn của Ngoc Lan Huynh:
"Viết
nhân ngày Hiền Mẫu. Thương tặng những ai đang còn Mẹ trên Thế Gian này
một Hoa Hồng Đỏ và những ai không còn Mẹ một Đoá Hồng Trắng. Hãy cố
gắng trọn hiếu với Mẹ khi Người vẫn còn bên mình, Các Bạn nhé !"
PHOTO BY VI TIEU BAO.
"MẸ là Ngôi Sao dẫn đường chỉ lối
Cho Đời con luôn suôn sẻ bằng an
MẸ cũng là Làn Gió Mát miên man
Phe phẩy Đời con luôn được thêm mát."
"CON dù lớn nhưng ở nơi xa
LUÔN nhớ Mẹ như hồi còn nhỏ
YÊU Mẹ nhiều, tuy không như trước
MẸ vẫn thương, vì vẫn còn la."
"CON được làm người nhờ công mang nặng đẻ đau
KÍNH Từ Mẫu, nặng lòng yêu, nhọc công nuôi dưỡng
YÊU cho vọt - thương cho roi, dạy dỗ nên người
MẸ cao cả hy sinh, để cho con khôn lớn
NHIỀU gánh lo toan, giúp con có được tương lai."
"CON dù lớn nhưng ở nơi xa
LUÔN nhớ Mẹ như hồi còn nhỏ
YÊU Mẹ nhiều, tuy không như trước
MẸ vẫn thương, vì vẫn còn la."
"CON được làm người nhờ công mang nặng đẻ đau
KÍNH Từ Mẫu, nặng lòng yêu, nhọc công nuôi dưỡng
YÊU cho vọt - thương cho roi, dạy dỗ nên người
MẸ cao cả hy sinh, để cho con khôn lớn
NHIỀU gánh lo toan, giúp con có được tương lai."
Cảm ơn Các Bạn Jackie Luong, Thuy Anh Lam, Ngoc Lan Huynh và Long Nguyễn đã giúp tôi có "tài liệu" để viết Tình Thư này.
Cưng Dấu Yêu,
Anh chúc Cưng Happy Mother s Day nhé. Hãy vui với niềm vui của người khác để trong lòng bớt thương tâm.
12/05/2012.
No comments:
Post a Comment