Friday, August 17, 2012

THƠ 84: CHÍNH NÀNG.



Tôi giận người và tôi cũng nhớ người
Tôi trách tôi sao hoài tâm chi khổ
Thôi thả trôi những giấc mơ hư ảo
Để thấy đời còn nghĩa sống trong tôi
                
Nhắm mắt lại hình dung những cuộc vui
Lòng yên tịnh để nghe mình còn sống
Cuộc đời thường cho ta niềm hy vọng
Biết đủ là phương thức để bình an

Những ngày qua tôi lận đận xin vang
Giờ nhìn lại bỗng giựt mình sao lạ
Tôi vô duyên đến nực cười hoang dã
Tự biết rồi mình không thể quay về

Và cuối cùng tôi trở về với chính tôi  !  ...

CHÍNH TÔI. - 24/02/2012.
JACKIE LUONG.


Khi nói giận, vẫn còn thương
Xin Nàng đừng trách, má hường kém tươi
Chẳng qua vì Ta đã lười
Giaĩ bày cặn kẽ, rõ mười phân minh.
               
Vì cuộc đời còn điêu linh
Ta sống lang bạt, bóng hình lao đao
Niềm hy vọng luôn dâng trào
Sự nghiệp bền vững, đổ nhào lo toan.

Gặp Nàng, lòng rất hỷ hoan
Được Nàng thương cảm, báo loan tim mình
Đời Phong Trần, vẫn Thư Sinh
Tâm hồn Ta đó, vẫn xinh thuở nào.
               
Nếu Nàng lận đận, xanh xao
Trăm nỗi ân hận, Ta nào được vui
 Tạm ẩn mình, để đẩy lùi gian khổ
 Về bên Nàng, hạnh phúc lộ.

Tim Ta, Tình Chung một khối
Chính Nàng, cho dù vật đổi sao dời
Bên Ta, sống đến hết đời
THIÊN DUYÊN HỮU ƯỚC, lời vàng khắc ghi.


                                                                              25/02/2012.
                                                               THOMAS THANH NGUYENTU.

No comments:

Post a Comment