Anh đi rồi, Thiên Đường em cúi mặt
Dáng ngoan hiền, bỗng chốc lạc lối đi
Anh đi rồi, ân tình chốn Dương Gian
Ai kết nụ Tình Yêu trên trang Sử.
Anh đi rồi, tím buồn rơi ủ rũ
Lời tình em theo gió réo gọi nhau
Lời tình em theo gió réo gọi nhau
Anh đi rồi, ngày tháng trống hư hao
Em với bóng lặng lờ bên hiên cửa.
Em với bóng lặng lờ bên hiên cửa.
Anh đi rồi, biết bao điều chưa ngỏ
Em lấy ai để trút cạn lời yêu ?
Anh đi rồi, hoang úa, cảnh tiêu điều
Buông tiếng khóc, tiễn anh lần sau cuối.
Anh đi rồi, giấc mơ anh yên nghỉ
Chỉ còn em mộng vỡ Kiếp Ba Sinh
Anh đi rồi, đàn trỗi khúc buồn tênh
Xin đưa tiễn nghìn thu, Tình vĩnh biệt !
Chỉ còn em mộng vỡ Kiếp Ba Sinh
Anh đi rồi, đàn trỗi khúc buồn tênh
Xin đưa tiễn nghìn thu, Tình vĩnh biệt !
THIÊN ĐƯỜNG ĐÃ VỠ. - 01/06/2012.
JACKIE LUONG.
Bàng hoàng, Kẻ ở Người đi
Sầu dâng vĩnh biệt, nói gì cho vơi
Làm sao anh ngắm nụ cười
Làm sao tận hưởng, sáng ngời Tình em.
Khổ thân em quá, Cưng ơi
Vì anh đã vội về Nơi Suối Vàng
Cây Hạnh Phúc vội úa tàn
Mình Cưng côi cút, Trần Gian đông người.
Đau lòng anh lắm, Cưng ơi
Ngàn Thu Vĩnh Biệt, bao lời chứa chan
Mong rằng sẽ có Kiếp sau
Để anh trả tiếp, Ân Tình em trao.
NIỆM KHÚC CUỐI, biết nói sao
Anh đành lỗi hẹn, trốn vào hư vô
Bỏ Cưng nơi Chốn Xô Bồ
Tự thân vận động, lần dò nẻo đi.
Nói sao hết, những lâm ly
Trong giây phút cuối từ ly, hỡi Người
Kỷ niệm chúng mình luôn tươi
Bóng hình ngày cũ tươi cười vẫy tay.
Còn đâu những vần Thơ hay
Viết cho Cưng đọc, từ nay vắng rồi
Anh yên nghỉ, hết được rồi
Trái tim Ta vẫn bồi hồi bên nhau.
Yêu thương sao những ngày qua
Hồn Thơ sống mãi Đất Trời, Cỏ Hoa
Yêu Cưng, lệ bỗng nhạt nhoà
Luyến tiếc quá khứ, nghẹn ngào tim anh.
Nín nhé Cưng, giữ mộng lành
Cầu xin Trời Phật, Thiên Ân dồi dào
Ban ơn phúc, lẽ nhiệm màu
Cho Cưng dịu bớt nỗi đau Kiếp người.
15/06/2012.
No comments:
Post a Comment