Friday, August 24, 2012

THƠ 137: LỜI CUỐI CHO EM (TÌNH THƯ CHO EM BẰNG VĂN VẦN).



Lỡ mai này, anh nhẹ bước ra đi
Em đau đớn, nghe tin người chết lịm
Sẽ trong em cả vòm Trời hoang tím
Khóc bên anh, Tình Ta đã muộn màng.
                   
Anh đi rồi, em sẽ quấn khăn tang
Một mình thắp nén hương buồn trong gió
Những bài thơ của một đời thương nhớ
Đọc cho anh đỡ hiu quạnh mộ phần.

Anh đi rồi, góc phố sẽ rêu xanh
Phố vắng, nằm im vì anh lỗi nhịp
Anh hóa hư vô, trầm mình ngủ thiếp
Em một mình gom lại những tro tàn.
                  
Em sẽ ngồi bên phần mộ, gọi tên anh
Và sẽ khóc thật nhiều trong tưởng tiếc
Trách Trời cao cướp đi Người em yêu tha thiết
Lần cuối cùng chẳng thể vuốt mặt nhau.

Ngày sau này như thế vạn niềm đau
Về đối diện âm dương sầu cách biệt
Nơi cõi đời những cuộc vui chấm hết
Bước chân trần em nặng gót về đâu ?
                  
Anh đi rồi, xin vĩnh biệt ngàn thu
Trên nấm mộ, chữ "Chung Tình", em xin viết !

 NÉN HƯƠNG TRONG GIÓ. - 01/06/2012.
 JACKIE LUONG.



Thiên Duyên ơi, hỡi Thiên Duyên
Chưa được một nửa, tận cùng rồi sao
Nghẹn ngào, nước mắt nhạt nhòa
Hai giòng lệ nóng, tuôn trào xiết bao.
Tình nồng nghiêng cánh sao bay
Trăng lên còn đấy, nỗi niềm vẫn đây
"Tình Chung", em viết bia này
Cảm ơn Cưng đã tỏ bày ý riêng.
Thiên Thu ghi khắc thiêng liêng
Tim anh đậm nét sinh tiền, chẳng lơi
Khao khát được sống một đời
Bên Cưng hạnh phúc, trọn lời trăm năm.
Yêu nhau vẹn Kiếp lặng thầm
Trăm năm sau chẳng xa xăm đôi đường
Tình không mãi, hỡi Người Thương
Hồn lìa Thế Giới, tha phương nơi nào
Anh yêu Cưng, lệ dâng trào
Chia tay vĩnh biệt, nghẹn ngào cùng nhau.


Dẫu biết rằng, sẽ khổ đau
Hồn lìa khỏi xác, bổng trầm đắng cay
Gần nhau chỉ một đêm này
Ra đi, nhớ mãi tháng ngày đã qua.
Tiếng môi hôn mãi vang xa
Vuốt ve âu yếm thân ngà Giai Nhân
Ngại đi xa, bỗng chồn chân
Ngập tràn luyến tiếc, ngại ngần rời đi.
Yêu quá đi, nết nhu mì
Anh chọc cho giận, cười khì rồi thôi
Lặng im, rồi nói một lời
"Em không giỡn nữa.", má đào hồng tươi.
Nét duyên ẩn chứa nụ cười
Tình Duyên Cưng gửi mày ngài, mắt trao
Tình vẫn vẹn như ngày nào
Giọng Cưng thủ thỉ thì thào, anh mê.
"Mong trăm năm, vẹn câu thề
Cho ngàn năm, Nghĩa Phu Thê mặn nồng"
Mỏi mòn, anh cả đời trông
Tình đượm hương lửa, ấm nồng vòng tay.
Lẽ Vô Thường, thế mà hay
Từ đâu xen giữa, bày trò trêu ngươi
Khiến cho lệ đẫm mặt tươi
Âm Dương cách trở, lụy người càng thêm.
Mối Tình vẫn thế dịu êm
Tình Thơ vẫn đọng bên thềm yêu đương
Rồi đây, thao thức đêm trường
Cưng sẽ tưởng tới mộng thường Tình Ta.
Ngậm ngùi vì nỗi cách xa
Nhưng men Tình thấm, không sao gỡ rồi
Tiếc thương cho Mối Tình trôi
Anh đi - Cưng ở, níu đâu được nào.
Chỉ còn nhau trong chiêm bao
Xin Cưng đừng để hoa nhàu, nhụy phai
Xin Trời ánh nắng ban mai
Để Cưng hong lại nét ngài thêm tươi.



Trời hừng Đông để tiễn người
Trăng vàng ngả bóng, vắt ngang ánh ngà
Màn sương thấm ướt núi xa
Cưng ơi, hãy nhớ lời anh dặn này.
Chỉ ba năm, tạ lòng nhau
Nét duyên, hãy gửi cho người đến sau
Biết rằng, như thế lòng đau
Làm sao giữ được, cản nhau làm gì.
Đường Đời, lắm lúc lỡ thì
Bên em có người, gặp khi đỡ đần
Đêm hôm, tắt lửa tối đèn
Khiến lòng em vững, chẳng chèn nỗi lo
Chào em, ở lại Dương Trần
Chúc em hạnh phúc, phận này đã xong.

BONUS.

Tiếng em cười dòn pha lê
Cho nên nhớ mãi, anh mê tới giờ
Đêm về, anh ngủ hay mơ
Tưởng em đang nói, đang cười bên anh.

                                                                                
02/06/2012.
  THOMAS THANH NGUYENTU.

No comments:

Post a Comment