Sunday, August 26, 2012

THƠ 156: RA CÔN LÔN, NGẠI GÌ ĐẬP ĐÁ !



Làm trai đứng giữa đất Côn Lôn,
Lừng lẫy làm cho lỡ núi non,
Xách búa đánh tan năm bảy đống,
Ra tay đập bể mấy trăm hòn .

Tháng ngày bao quản thân sành sỏi,
Mưa nắng chi sờn dạ sắt son .
Những kẻ vá trời khi lỡ bước ,
Gian nan nào sá sự cỏn con .

Biển dâu dời đổi mấy thu đông,
Cụm núi Côn Lôn đứng vững trồng,
Bốn mặt dày vò oai sóng gió,
Một mình che chở tội non sông .

Cỏ hoa đất nảy cây trắm thức,
Rồng cá trời riêng biển một vùng .
Nước biếc non xanh thương chăng nhẽ !
Gian nan xin hộ khách anh hùng .

ĐẬP ĐÁ Ở CÔN LÔN.
PHAN CHU TRINH.
Bài này được làm trong thời gian cụ PHAN bị đày ra Côn Đảo. 
(1908-1910).



Là Nam Nhi, thân dài vai rộng
Sống Lý Tưởng, không thể lông bông
Nợ nặng mang, Gấm Vóc Non Sông
Vì Dân Tộc, ráng sao tròn mộng.
            
Hòng Hán hóa, giặc xưa truyền bá
Giống Lạc Hồng, gặp hoạ diệt vong
Độc Lập - Tự Do, hết đường mong
Dân Tộc Việt, lầm than nô lệ.

Thời như thế, Thế Thời phải thế
Sống yếu hèn, uổng Chí Làm Trai
Bậc Quân Vương, không thể thờ hai
Là Trai Việt, làm sao thờ giặc ?
            
Cõi Nhân Sinh, bao nhiêu lần chết ?
Mà Cái Chết, nhẹ tựa lông hồng
Sống khí tiết, coi nhẹ như không
Chết vinh quang, còn hơn sống nhục !

Vì yêu Nước, Côn Lôn đập đá
Chẳng là gì, đền đáp công ơn
Tiền Nhân xưa, hy sinh còn hơn
Bảo Quốc An Dân, là công khó !


                                                                   27/07/2012.
                                              THOMAS THANH NGUYENTU.

No comments:

Post a Comment