Sunday, August 19, 2012

THƠ 104: CÕI PHÚC.



Có phải đi tu là tìm về Cõi Phúc
Hay chỉ là cách để trốn lánh Nợ Đời
Nợ chưa trả hết, tâm sao được thảnh thơi
Vì sống ở Đời,có vay tất phải trả.

Như Tình của Cưng, anh nợ từ Kiếp trước
Nhờ Thiên Duyên, Kiếp này gặp, phải trả xong
Lăn vào trả, dù cho Cưng vẫn không mong
Trả chưa hết, hẹn Kiếp sau, anh trả tiếp.

Việc anh làm, cũng cần có nhiều hạnh nguyện
Cộng Đồng nhỏ bé đắm chìm trong thảm thương
Cân nhắc làm gì khi thấy cảnh thê lương
Giúp được họ là tâm anh đạt Cõi Phúc.



 Vẫn biết sống ở Đời, phải có lòng tu
Tâm hồn Lương Thiện, Phước Lộc, Ta hưởng đủ
Không cần nấp Chốn Già Lam, y như cũ
Lo việc Người Đời, Phước Ấm mãi thiên thu.
Đi tu Chốn Gia Lam là tu Chùa
Tu nơi Trần Gian, cũng là đi tu
Tâm Thanh Tịnh là thiểu dục tri túc (muốn ít, biết đủ)
Sẵn lòng vì người, chẳng ngại nguy chua.

10/06/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.

 

♥ Tu tại tâm , tu vì phước nghiệp
Đến với đời bằng chân thật làm vui
Chẳng so đo, toan tính , chẳng ngậm ngùi...
Ghi công đức , có trời luôn quảng đại...♥

THUY ANH LAM.
 



No comments:

Post a Comment