Saturday, August 18, 2012

THƠ 93: TÌNH NHƯ CÁNH DIỀU.



Có một ngày những niềm vui là đấy
Với tin yêu dù có chút muộn màng
Hương của gió mang tình thắm mênh mang
Về qua đó , với nồng nàn se kết.
              
Chút xôn xao mà tâm tư tha thiết
Chút hẹn hò, mà tim vẫn nôn nao
Dù không biết, mai này sẽ ra sao ?
Tình vẫn cứ  cho, không màng hơn, thiệt.

Vẫn nghĩ rằng “yêu là điều diễm tuyệt” !
Chẳng ai ngờ , Tình có lúc ly tan
Như cánh diều , chợt có lúc băng ngang
Còn chi nữa?... Đời không là mơ mộng.
             
Còn tìm đâu? Tình chỉ là chiếc bóng
Nhắc làm chi lúc hương thắm, môi hồng
Đã xa rồi , một thuở của thương mong
Niềm đau ấy, vẫn hằn sâu , tê tái.

Nếu một ngày bước đường xưa , trở lại
Dấu yêu còn hay Tình có ly tan
Vẫn xin anh, đừng tiếc nuối ngỡ ngàng
Tình vẫn đẹp, như lời xưa cầu chúc.
              
Có xa nhau chỉ là bi thương khúc
Đừng khóc thầm khi nhớ chuyện ngày xưa
Đừng nhớ hoài ngày hai đứa dưới mưa
Thời gian đó, làm sao mà níu lại ?

Hãy xem như Mối Tình xưa thơ dại
Chỉ như là áng mây trắng bay ngang
Đừng trách nhau , sao để những lỡ làng
Thả trôi nhé, trên dòng sông ly biệt...
              
Giờ mãi xa, cánh rừng xưa đã khép
Bước chim di, không trở lại chung đường
Nếu hồn xưa , vẫn còn mãi vấn vương
Đừng ủy mị, làm tim sầu, bật khóc !

Dấu Yêu ơi ! Lau lệ  buồn thoáng chốc
Hãy vì người, đừng cứ mãi thương đau
Hãy vì Đời, rồi sẽ đẹp duyên sau
Ngày mai ấy , Tình sẽ là nhã nhạc
              
Ngày mai ấy, cuộc tình sang trang khác
Có tình cờ, anh chợt nghĩ về em
Vẫn cứ vui, và đừng nói gì thêm...
Em sẽ hiểu, và mong người hạnh phúc ! 

TÌNH NHƯ CHIẾC BÓNG. - 21/04/2012.
THUY ANH LAM.


Chiều nay nhớ thương ai
Đôi mắt buồn xa thẳm
Cánh diều ai trong gió
Gợi nỗi nhớ hôm nào
Thương quá thương đi thôi !
Không chỉ là cánh diều
Lướt bay trong cơn gió
Không phải đôi chim xanh
Tìm nhau về chốn tổ
Ấy một mảnh thư tình
Hôm em viết trao anh
Sẽ biến thành cánh diều
Trôi đi muôn khắp nẻo
Ở nơi ấy, anh ơi !
Có thấy cánh diều trôi
Quyện hồn em theo đấy
Mơ mãi về anh thôi ...
                                  
CÁNH DIỀU TÌNH. - 21/04/2012.
                                                         ANGELINA MEMON.

Anh luôn nghĩ "yêu là điều diễm tuyệt"
Nhưng chịu thôi, vì tình như cánh diều
Trời lộng gió, cứ thả sức phiêu diêu
Khi đứng gió, diều không bay, cứ liệt !
              
Anh yêu em, nào phải như thả diều
Phải lệ thuộc vào lúc mưa hay nắng
Nhờ gió lốc, diều mới bay lên đặng
Mà : anh yêu để thêm nhớ nhung nhiều !

Anh yêu em, sao lại tính hơn thiệt
Chỉ biết trao, vẫn đẹp như hôm nào
Từng ngày qua, Tình mãi đấy xôn xao
YÊU EM BIẾT MẤY CHO VỪA THA THIẾT !
              
Anh những mong, Tình luôn thắm xênh xang
Dù Thiên Duyên dàn xếp hơi muộng màng
Anh luôn ước gần bên Cưng Yêu Dấu
Tận cuối Đời, khi Cái Chết băng ngang.

Từng chiều đợi mong, lặng thầm tiếng thở
Hồn khắc khoải theo giây phút trôi xuôi
Nhịp tim đập như trống đánh liên hồi
Khi từng dòng chữ của em xuất hiện.
              
Nhưng sao lạ, cứ mãi hoài Chiếc Bóng
Trong khi Hình đã mất dạng từ nao
Sống Đời thực nhưng lẫn lộn chiêm bao
Thích đuổi bắt, mới đúng là "Điều Nguyện Vọng" !

Anh bất lực, ngước nhìn diều chao liệng
Theo lôc xoáy, căng dây nhợ, lúc chùng
Gió vặn vẹo, làm méo mó bộ khung
Nhợ đứt tung, diều băng, hồn chết điếng !
              
Anh không khóc, nuốt ngay giòng lệ, ngược
Nén thật chặt những đau đớn trong tim
Rồi mê mải trong giấc mộng, kiếm tìm
Những Tin Yêu, anh tưởng tìm lại được.

Rồi từ đây, Tình Sử lật sang trang
Những vấn vương kết tủa trong tim khép
Nỗi u hoài phong kín giấc mộng đẹp
Nỗi nhớ Cưng theo ngày tháng mênh mang.


21/04/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.    



No comments:

Post a Comment