Giữa bình nguyên mênh mông
Nhô lên hai ngọn núi
Đỉnh không hề nhọn hoắt
Mà lại có góc tù.
Thỉnh thoảng có áng mây
Mỏng tanh dường che khuất
Cũng có lúc dày đặc
Nhằm ngăn cản tầm nhìn.
Núi chẳng có thú hoang
Cũng không có chim chóc
Nhưng biết như mời mọc
BOKEH FLOWERS.
Xưa có gã từ quan
Lên đến Động Hoa Vàng
Mới lên nhưng vội xuống
Để rồi lại tiếc than.
Anh hổng phải là quan
Lên được Động Hoa Vàng
Còn lâu mới chịu xuống
Chẳng phải vì anh ... tham.
Nhịp tim đập thình thịch
Cổ họng dường cháy khô
Theo chấn động nhấp nhô
Càng ngắm ... càng thấy thích !
Anh ngắm không rời mắt
Chớp nháy cũng bằng không
Hồn thả tận hư không
Tự vì anh ... chai mặt !
Bỗng em thấy nhột nhạt
Lẳng lặng ngước lên nhìn
Anh ngượng ngùng quay đi
Hết ngắm áo hở cổ !
Em ơi, Gò Bồng Đào
Khiến lòng anh nôn nao
Anh xin em đừng trách
Mà hãy nói ... thì thào.
Góc tù : Obtuse angle.
20/04/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.
No comments:
Post a Comment