Tôi đã đi qua Việt Nam Thời Chiến
Đã chứng kiến nhiều máu đổ thịt rơi
Đồng Đội tôi đã có người ngã xuống
Thật hào hùng để bảo vệ Quê Hương.
Nhưng trớ trêu, hoàn cảnh sao nghiệt ngã
Chưa đánh vội hàng, Lịch Sử sang trang
Quân Đội kiêu hùng thành Kẻ Bại Trận
Đất Nước tôi trải qua Thời Tăm Tối
Suốt Mười Năm trong xơ xác điêu tàn
Vì "ai" kia trót lỡ miệng huênh hoang
"Kẻ Rời Nước toàn ma cô gái đĩ !".
Kỳ lạ thay, thật dẻo queo cái lưỡi :
"Khúc Ruột Ngàn Dặm", hãy nhớ Quê Hương
Hãy đầu tư để kiến thiết Giang Sơn
Vì chúng ta cùng là Người Nước Việt" !
Đất Nước tôi dần dần được đổi mới
Đường xá giờ được xây dựng khang trang
Vì chẳng còn "ai" gài mìn, bom nổ
Nhà cao tầng mọc như nấm sau mưa.
Nhưng đời sống Người Dân nhiều gian khổ
Thừa tiền đâu mà mua sắm xe hơi
Thời Đại mới nảy sinh Quý Tộc mới
Tậu cả vi la bên Xứ Cờ Hoa.
Tôi vẫn không quên mình là Người Lính
Khi cảnh Đời vẫn còn lắm gian truân
Vẫn giữ TỔ QUỐC - DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM
Để tránh được những hoàn cảnh bẽ bàng.
Tôi yêu Việt Nam, cả Tiếng Mẹ Yêu
Để khi nỗi nhớ dâng vào những chiều
Vội hý hoáy viết vần Thơ Con Cóc
Chỉ để mà gửi đến tặng Người Yêu.
02/04/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.
No comments:
Post a Comment