Friday, August 17, 2012

THƠ 71: THƯƠNG TIẾC.



Không tình yêu nào bằng tình con yêu Mẹ
Không nỗi khổ nào bằng nỗi khổ chia lìa
Không niềm đau nào bằng niềm đau mất mát
Không nỗi sầu nào bằng nỗi sầu phân ly.

Mẹ ơi, trước Linh Vị của Mẹ

Ba nén tâm hương, lòng thành tâm dâng kính
Chốn Cửu Tuyền, con cúi xin Mẹ nhận cho
Con gái lớn khôn chưa đáp đền Dưỡng Dục
Mẹ vội ra đi, chưa kịp báo thâm ân.
          
Nhớ khi xưa, con cuộn tròn trong bụng Mẹ
Hơn chín tháng ròng, hành xác Mẹ cưu mang
Đến khi lọt lòng, lại hành xác Mẹ thêm khổ
Sự đau - Nỗi khổ, không đủ chữ tỏ bày.

Sao kể được thâm ân nuôi dưỡng
Cực đến đâu, bền vững chẳng lay
Vì con, Mẹ ngậm đắng nuốt cay
Miễn con khôn lớn, nào đâu ngượng.
                   
Mẹ hy sinh miễn con sung sướng
Vẫn chăm lo con lớn từng ngày
Dạy cho con giữ dạ thẳng ngay
Không đánh đòn, dù con ương bướng.

Con đi học, cầm tay từng nét
Mẹ chỉ con, viết chữ "i - tờ"
Nét uốn lượn cùng nét ngay đơ
Con viết chữ, sao cho thật đẹp.

"Công Cha như núi Thái Sơn
Ơn Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ, kính Cha
Cho tròn chữ Hiếu mới là Đạo con".
                    
Bài Thuộc Lòng nhiều nét son
Trong tâm vẫn nhớ, con nào dám quên
Nhưng con chưa kịp báo đền
Mẹ vội rời bước, Cõi Trần lìa con.

Cõi Trần chỉ một mình con
Từng bước dò dẫm, mon men vào Đời
Không Mẹ, con chẳng thảnh thơi
Đường ngay - Nẻo thẳng, chơi vơi một mình.
                     
Con gái Mẹ khá đẹp xinh
Đời nhiều cám dỗ, một mình tính toan
Muốn tâm cho được hân hoan
Phải giàu ý chí, khó khăn trăm bề.

Vững nghị lực, thật nhiêu khê
Lời Mẹ răn dạy, con thề chẳng quên
Mãi mãi là con gái ngoan
Một lòng hiếu thuận, Suối Vàng Mẹ vui.
               
Mẹ ơi, trước Linh Từ, lòng con quặn thắt
Nước mắt lưng tròng, con nhớ lúc Mẹ đi
Vào Mùa Đông buốt giá, tuyết lúc đang thì
Mẹ bệnh hoạn mà con cưng đành bất lực.

Con muốn gào lên thật to, trong nước mắt
"MẸ ƠI !", như Thuở Ấu Thơ, con hay thèm
Để Mẹ đến bên an ủi lúc con hờn
Thường dụi đầu vào vai, được Mẹ vuốt tóc.
                     
Việc Thế Gian, đôi khi khó khăn nan giải
Con gái của Mẹ đâu biết mà hỏi ai
Để được bảo ban mỗi khi lỡ làm sai
Và lúc buồn vui, biết cùng ai chia sẻ ?

Mẹ ơi, mỗi năm đến ngày này, giỗ Mẹ
Chúng con chỉ biết mời thỉnh Quý Tăng Ni
Đến nhà trì giới và tụng kinh giải nàn
Con thiết tha khẩn cầu oai thần Tam Bảo.
  
Độ thoát Mẹ hạnh phúc vãng sanh
Trước là con trả hiếu sanh thành
Sau là con tỏ lòng thương tiếc
Ơn Dưỡng Dục, kết cỏ ngậm vành.

Kính xin Mẹ thương con phù hộ.  
  
THƯƠNG TIẾC. - 31/03/2012.
JACKIE LUONG.


              Em thay anh thành tâm khấn vái
Trước Linh Từ của Mẹ của em
Kính chúc Bà tịnh độ vãng sanh
Cầu Bà được yên vui thần thái.
                    
Thắp dùm anh ba nén tâm hương
                    Rồi khấn thầm lời anh nhắn gửi
                    Niệm hộ anh Thần Chú Vãng Sanh
                    Nguyện cầu Hương Linh Bà siêu thoát.  

Em hãy nguôi đi nỗi sầu thương tiếc
Và lau khô đi giòng lệ bi ai
Trang điểm lại khuôn mặt, phấn đã phai
Vì cuộc sống là nhìn về phía trước.
                    
Hãy thử nghĩ xem vì buồn mà bệnh hoạn
                    Hương Linh Bà được hoan hỷ hay không
                    Hãy làm tốt những điều Bà mong
                    Và làm đúng những gì răn dạy.

Anh, nơi xa, sẽ cố giúp em vui
Để môi em luôn nở nụ cười
Và xua bớt đi nỗi niềm phiền muộn
Mỗi ngày sẽ hưởng thêm niềm vui.

 
                                                              31/03/2012.
                                                       THOMAS THANH NGUYENTU.

BÀI LIÊN QUAN. 


No comments:

Post a Comment