Anh đi rồi, hoang phế cánh hoa tươi
Nụ hồng khóc tiếc thương tình ta, vỡ !
Anh đi rồi, kiếp đời em bỡ ngỡ
Yêu ngập hồn, đành lau mắt tiễn chân anh.
Anh đi rồi, lấy ai chốn phong trần
Dìu em bước, từng khoảnh thời gian dại
Anh đi rồi, những chuyện vui khép lại
Tháng năm dài kết nối bóng hình anh.
Anh đi rồi, ôi Đời bỗng thênh thang
Dài hun hút, nỗi đau từng cơn, thấm
Anh đi rồi, giấc mơ đành cúi mặt
Mộng không thành, xin hẹn lại kiếp sau.
KHÓC TIỄN ANH ĐI. - 01/06/2012.
NOSTALGIA.
Đã biết trước, Tình đôi ta là như thế
Anh là người một mực, không chịu đổi thay
Đã yêu Cưng, như đinh đóng cột, chẳng lay
Dù Thiên Duyên đến cùng đôi mình hơi trễ.
Cuộc Tình mình đong thật đầy những kỷ niệm
Những oán giận, nhiều trách móc, thật vu vơ
Có đôi lúc, lòng giận hờn, Cưng thờ ơ
Rồi sa mù tan, để bảo "Xưa rồi Diễm !".
Phần số hết, anh trở về Vùng Miên Viễn
Bỏ lại sau lưng niềm vui của một thời
Ở một nơi cô quạnh, xa ánh Mặt Trời
Ngồi đếm lịch, rồi chờ đầu thai Kiếp khác.
Nhưng hình bóng Cưng chẳng chìm vào quên lãng
Cuộc Tình mình mãi không lịm chết trong anh
Vết cũ Dấu xưa vẫn còn hoài nét tươi xanh
BẢN TÌNH CUỐI, giai điệu xưa, chưa ngân dứt.
Cưng biết không, xa Cưng rồi, anh rất nhớ
Lắng trong hồn để nghe buốt lạnh con tim
Hồn rướm máu, những khắc khoải không thể chìm
Dù Âm Dương đôi ngả, dãy đầy cách trở.
Anh nhớ mắt, môi, tiếng thủ thỉ gần xa
Còn đó vấn vương từng làn hương cơ thể
Luyến ái - tiếc thương - lòng đau, không rơi lệ
Nuốt nước mắt ngược, trân quý, chẳng phôi pha.
Xin ép lòng nhé Cưng, lau khô giòng lệ
Anh phận mỏng, Duyên Số đành chịu đắng cay
Chỉ thương Cưng, chịu cô đơn hết tháng ngày
Chua chát phận mình, quẩn quanh trong đau khổ.
Tình của Cưng trao, thật tha thiết mặn nồng
Cảm ơn Cưng, vì từ nay Ta vĩnh biệt
Anh thành tâm gửi đến Cưng lời chúc phúc
Cõi Dương Trần, chẳng còn cay đắng chất chồng.
25/06/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.
Xin mời nghe Nhạc nhé.
No comments:
Post a Comment