Sunday, August 19, 2012

THƠ 110: GIẤC MỘNG ĐỜI THƯỜNG.



Môi son mộng giữa đời thường
Để ai vướng bận nhớ thương một ngày *(QUANG LÊ)
Một ngày chưa đủ thấm ngay
"Mưa lâu thấm đất", hết ngày sang đêm.
 

Anh mong giấc mộng êm đềm
Có em bên cạnh, Ta thêm mộng lành
Bao giờ ước vọng sang canh
U hoài biến sạch, tươi xanh Đời Người.


 

Bây giờ chưa đủ thắm tươi
Vì em nơi ấy, hai người còn xa
Nhớ em trong buổi chiều tà
Nghe loài chim nhạn la đà gọi nhau.
 

Nhớ em không thể phai màu
Nhớ em thêm nhớ, sẫm màu thời gian
Yêu em nỗi nhớ miên man
Sáng phai nắng đỏ, lá đổ muôn chiều.
 

Chiều về chỉ thấy cô liêu
U buồn, trăng trải bóng nhiều lẻ loi
Ánh mờ bóng Phượng, ai soi
Chỉ ôm gối mộng, thiệt thòi, ai hay ?
 

Yêu em sao lại sợ vay
Kiếp này không nổi, kiếp sau trả bù
Cô liêu nhưng không đi tu
Vẫn hy vẫn vọng, tối hù vẫn yêu.

21/07/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.


No comments:

Post a Comment