Thursday, August 16, 2012

THƠ: TÀN CUỘC VUI. - JACKIE LUONG VÀ THUY ANH LAM.



Jackie Luong cùng Thuy Anh Lam thân mến,

Lúc đầu, anh dự định sẽ họa hai Bài Thơ của hai em thành hai bài khác nhau. Nhưng sau khi nghiền ngẫm - chữ của JK - thật kỹ, anh giật mình khiếp hãi vì từng câu, từng chữ của Thuy Anh Lam mạnh hơn, dữ dội hơn.
Đã từng nếm trái đắng, như con chim đại bàng đã bị bắn tên, nên khi thấy bất cứ cành cây cong nào cũng sợ.
Do đó, anh họa hai bài làm một, như kể một câu chuyện bằng Thơ. Phần đầu gồm 7 đoạn, anh họa bài của Jackie. Phần sau có 5 đoạn, anh họa bài của Thuy Anh Lam. Đếm xem ai viết nhiều chữ hơn, thì người đó làm anh nhé ? Câu chuyện có "happy ending". Mong sao, ánh sáng mà anh thấy ở cuối đường hầm, dù còn le lói, nhưng sẽ càng ngày càng sáng rực lên.
Jackie ơi, anh chọn bản trước, vì khi mới được viết, cảm xúc đong đầy và trọn vẹn trong em, nên Bài Thơ xứng đáng được trân quý hơn chứ.
Anh cũng "chôm" vài chữ trong bài của hai em. Mong thông cảm nhé.
Cảm ơn thật nhiều.

Thân ái,
THOMAS THANH NGUYENTU.     

Tàn cuộc vui, trở về cùng hiện thực
Bởi trông Người nhưng không thấy tăm hơi
Tiếng nức nở già nua, Tình tuyệt vọng
Chuyện hôm qua, chuyện cổ tích không lời ! 

Ôi, bóng hình lẩn quẩn giữa Cuộc Đời
Nên Thơ buồn, Thơ đau thương rỉ máu
Tôi hiểu được lòng Người đang sầu não
Chuyện Cuộc Tình cũng nhiều lắm ngổn ngang !

Hàng thông già cũng biết khóc than van
Con phố nhỏ, chiếc dù mưa không nóc
Trăm sắc đạo, màu nào vui cuối dốc ?
Nhớ hoang tàn, mục rữa giữa thời gian.

Một thoáng qua, già lắm những trở trăn
Trái tim sẽ càng thêm niềm khắc khoải
Tình rồi thế, cũng là Tình hư ảo
Người có buồn, tôi cũng khóc trong tim.

Thôi thì thôi, một lần lỡ nợ duyên !
  
18/03/2012.
JACKIE LUONG.


Lấm lem, trang vở nhòa hết mực
Xa anh rồi, tôi còn lại mình tôi
Có ích chi ? Khóc than vì thất vọng
Chuyện của lòng, chuyện sao cũ đổi ngôi.

Hình bóng Người, sao còn mãi quanh tôi
Hãy xóa đi, chôn những gì yêu dấu
Đừng vấn vương một chút Tình nương náu 
Chuyện của mình, bây giờ đã sang trang.

Hàng cây buồn đang cùng gió than van
Bụi mưa cũng làm phố quen muốn khóc
Con đường chiều nghiêng sầu theo cơn dốc
Nhánh thông già rơi mục giữa không gian. 

Còn nhớ chi ? Những trầm tích thời gian
Yêu thương đã theo mây Trời bay mãi
Tình cũng xa, chẳng còn chi giữ lại
Để làm gì ? Thêm vỡ một mảnh tim.

Thôi thì thôi, Tình xin hãy ngủ yên !

                                                                      20/03/2012.
                                                                   THUY ANH LAM.

No comments:

Post a Comment