Người buồn, tôi nào có vui
Âm thầm rơi lệ chôn vùi ước mơ
Chuyện xưa ẩn hiện trong mơ
Chết dần lá úa trong tôi từng ngày.
Năm tháng đời vẫn chua cay
Tình tôi ôm ấp, tâm sầu thế gian
Bao năm ngỡ tưởng phai tàn
Nhưng người có biết, lửa ầm ỉ nung ?
Tình xưa, những sợi tơ chùng
Cùng mang theo suốt quãng đường không nhau
Thênh thang một cõi lòng đau
Gánh buồn ủ rũ khóc, tôi, một thời.
Nhện giăng chỉ mỏng rẽ đôi
Muộn phiền lạc lối, tôi ơi … dại khờ !
NGƯỜI BUỒN, TÔI NÀO VUI. - 24/01/2012.
Giọt lệ nóng vẫn lăn dài
Khi Ta đã bỏ phí hoài giấc mơ
Người ơi, tình vẫn dại khờ
Vì Ta yêu thật, đến mờ trí khôn.
TA YÊU NGƯỜI, trọn tâm hồn
Lưu bao kỷ niệm, chôn sâu trong lòng
Mai này, đường Thế đi xong
Ta mang theo suốt, xoay vòng Nhân Gian.
Người ở lại Chốn Nhân Gian
Còn bao nhiêu chuyện gian nan chôn vùi
Người buồn, Ta có nào vui
Ta xin hứa, mãi đẩy lùi thương đau.
THIÊN DUYÊN, còn hẹn Kiếp Sau
Tâm hồn LƯƠNG thiện, Ta mau gặp Người
Ân Tình mãi được xanh tươi
Đường Đời dù xóc, hai người bên nhau.
Each date has its own meaning
The Twenty Fourth Of January 'll never fade
And has always been brightening
The impression and souvenir made.
25/01/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.
No comments:
Post a Comment