Friday, August 17, 2012

THƠ 87: TÌNH VƯỢT KHÔNG GIAN.


ROSES IN THE RAIN.
PHOTOS BY: PAUL MALLETT.

Nỗi đau nào đau hơn
Khi ra đi linh hồn còn để lại …
Mốc thời gian nhân chứng, niềm khắc khoải
Ta yêu Người, dù thể phách cách ngăn
Mùa qua mùa, trái tim vẫn trở trăn
Bên đời với nỗi buồn sâu thẳm
Ta đóng vai cô thấm
Nhưng nào ai biết được cõi lòng riêng
Tình vẫn như thuở nào, có hề quên !
Nên anh ơi ! Cảm ơn càng chua xót …
  
NỖI ĐAU. - 06/12/2011.
JACKIE LUONG.


Ta yêu Em dù thể phách cách ngăn 
Chẳng có điều gì khiến phải trở trăn 
Dù Mặt Trời lên hay Mặt Trăng lặn 
Ta yêu Em, chẳng một chút băn khoăn ! 

Em luôn bên Ta, chiếm đầy tâm trí 
Trọn không gian và cả lẫn thời gian 
Vắng tin Em, khiến hồn Ta khắc khoải 
Luống đợi chờ, rồi đầy ắp trông mong.

Ta yêu Em, chỉ biết: TA YÊU EM !
Mốc Thời Gian sẽ lưu Ân Tình Ta lại 
Mùa Nắng qua Mưa, chẳng có nhạt phai 
Sự kết liền, hai linh hồn Ta đó.


                                                                            04/02/2012.
                                                      THOMAS THANH NGUYENTU.

No comments:

Post a Comment