Thursday, August 16, 2012

THƠ 55: CON THUYỀN KHÔNG BẾN.


PERSEVERENCE. - PAINTED BY THOMAS KINKADE.

Em hết rồi không còn làm Thơ điên
Lời đau thương, trái tim yêu buốt nhói
Ngày thương qua, không còn thầm lặng đợi
Thôi hết rồi, không còn nữa vấn vương.  

Em không còn làm Thơ nữa cho người
Họ không còn trái tim yêu như anh có
Trái tim anh đong đầy thương với nhớ 
Để Thơ em âu yếm nhẹ nhàng rơi.

Em chẳng còn làm Thơ cho người đâu 
Nếu có đọc, cũng chắc gì cảm được
Chỉ có anh, âm thầm theo từng bước
An ủi lời tình tự, thiết tha yêu.

Em không còn làm Thơ nữa cho ai
Vì Đời có lắm chất cay, nhiều chất oán
Chỉ riêng anh, nồng nàn tha thiết nhất
Điệu ru hò "Yêu Biết Mấy Cho Vừa".

Thơ em giờ, chỉ viết riêng anh thôi.

                                                    KHÔNG CÒN NỮA. - 16/03/2012.
                                                                     JACKIE LUONG.  


Dù thân thuyền bằng gỗ chắc
Dù cánh buồm cùng kèo cột có dai
Nhưng lênh đênh mãi trôi hoài
Thân xác xơ, màu sơn phai, buồm nát.

Nếu con thuyền nhiều bến đỗ
Để khi vượt nhiều hải lý thật xa
Hỏi bến nào thèm thiết tha
Thầm lặng đợi trong chiều tà xế bóng ?

Lỡ khi dạt vùng giông bão
Thuyền chòng chành, chìm tận đáy biển sâu
Bến nào thèm nhỏ lệ sầu
Lắng thương đau, lòng vấn vương, buốt nhói ?

Dù mang nặng bao hoài bão
Luôn mong hoài, chỉ một bến bình yên 
Chẳng dám hai, sợ lật nghiêng 
Thuyền anh giờ, cặp bến riêng em thôi.

                                                                       
                                                                         18/03/2012.
                                                     THOMAS THANH NGUYENTU.

No comments:

Post a Comment