Thursday, August 16, 2012

THƠ 54: NGÀN THU VĨNH BIỆT.





MOURNING IN THE FOREST.

Thuy Anh Lam thân mến,

Anh chợt buồn khi đọc Bài Thơ của em.
Đời Người sao mà ngắn ngủi. Mới thấy hợp đó lại  tan.
Anh cảm ơn nhiều về Bài Thơ gợi ý của em.

Đừng khóc nhé, nếu mai này Ta mất
Hãy xem là, có một cánh hoa rơi
Bầu Trời cao, sao vừa mới đổi ngôi
Và tiếng gió vi vu bài ca nhớ.

Đừng nhắc lại, chuyện lâu rồi đã lỡ
Thuở còn bên, Tình còn lắm dại khờ
Những chiều êm, hồn cứ dệt vần Thơ
Quên gió lạnh của Mùa Đông rét buốt.

Đừng khờ dại, nghĩ hoài cơn đau buốt
Tận trong tim, khi Ta mất đi rồi
Ta có đi, xin đừng có mím môi
Mà Bạn hãy mỉm cười, vui lên nhé.

                                                       HÃY MỈM CƯỜI. - 01/03/2012.
                                                                   THUY ANH LAM.
 


Rồi có một ngày, Ta trở về cát bụi
Sống Gửi - Thác Về, Vĩnh Biệt Cõi Nhân Sinh
Nợ Áo Cơm - Ân Tình, ráng giữ phân minh
Để thanh thản mà cưỡi hạc bay về núi.
                            
Chí Làm Trai, công chưa thành, danh chưa toại
   Giấc Mộng Công Hầu - Khanh Tướng cũng bằng thôi
    Chỉ vì Vận Nước thay đổi do Mệnh Trời
 Những ngày qua, Sáu Chữ Vàng, Ta đã giữ.

Nợ Thầy Cô, không thể trả trong muôn một
Lúc sinh thời, Ta cũng cố gắng theo gương
Giảng tận tâm những chữ nghĩa của Tây Phương
Truyền thụ hết kiến thức Ta thu thập được.
                            
Nợ Bố Mẹ, Ơn Sinh Thành - Công Dưỡng Dục
   Cả một đời này, con không thể trả xong 
 Tạ ơn suông, rồi ra đi, không đành lòng
 Khắc cốt ghi tâm, hẹn Kiếp sau trả tiếp.

Gửi các em, cả em trai, lẫn em gái
Anh tự hào vì xứng đáng Bậc Làm Anh
Quyền Huynh Thế Phụ, khi Bố bị đọa đày 
Và bây giờ, "Anh Em Kiến Giả Nhất Phận".
                            
Lời tâm tình, Bố xin gửi đến các con
   Trách nhiệm không tròn, thiếu bổn phận làm Cha
Biết làm sao, khi Bố và Mẹ ly dị
Bố xin nhận lỗi, trước khi nói giã từ.

Tôi xin cảm ơn Quý Thân Hữu gần xa
Dù thân hay sơ, dù đã lâu hay mới
Thật vinh dự khi được nhận lời kết bạn
Rồi hai ngả Âm Dương cách biệt từ đây.


Từ nay, anh vĩnh biệt rồi
Cành Trúc gãy đổ, đành thôi Cuộc Tình
Tạ từ Duyên Nợ Ba Sinh
Thiên Duyên đến muộn, duyên mình kiếp sau
Ở lại, em hãy chớ sầu
Lau khô giòng lệ, xóa màu bi ai
Kẻ lại mi, thoa phấn phai
Chải lại ngôi lệch, chia hai thật đều
Nếu thích thì diện áo thêu
Có hình Hoa Bướm, "Bướm Hồn Mơ Tiên"
Hồn anh được phép về liền
Hai Bốn Giờ Phép, kề liền bên em
Theo phù hộ, chẳng đứng xem
Cỏ xanh em bước, phủ kèm hoa tươi
Nhớ anh, em nở nụ cười
Theo làn hương khói, trôi dần đến anh.

ĐÊM KHÔNG NGỦ. - 14/03/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.


1/ Sáu Chữ Vàng: TỔ QUỐC - DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM.
2/ Kiến Giả Nhất Phận: Mỗi người có một phận riêng để lo (Everyone has his own lot).
3/ Cành Hoa: Bậc Nữ Nhi.                                                        Cành Trúc: Đấng Nam Nhi.
      Trúc còn được ví với Người Quân Tử. 
4/ Ba Sinh: Thuật ngữ Nhà Phật dùng để chỉ ba quãng đời, Quá Khứ - Hiện Tại - Tương Lai                                                    (Buddhist term shows three spans of life, Past - Present - Future).
5/ "Hồn Bướm Mơ Tiên": Tiểu Thuyết Tình Cảm của Nhà Văn Khái Hưng, Nhóm Tự Lực Văn Đoàn, Chàng chết trước, nhưng linh hồn còn vấn vương, nên hóa thành Con Bướm theo phù hộ Nàng.                                                                                                                                                                                                 

No comments:

Post a Comment