Jackie thân mến,
Kỳ thật đấy nhỉ, sao em viết toàn những bài buồn nẫu ruột không vậy ?
Người đọc
cũng cảm thấy nao lòng. Nam Nhi bọn anh có thêm khổ, cũng chẳng sao,
càng dầy thêm kinh nghiệm sống và biết rút tỉa được bài học cho lần sau,
yêu nồng nàn hơn và đậm đà hơn.
Một lần nữa, anh mạn phép mượn và họa lại, nhưng lấy cùng một tựa: THƠ ANH VIẾT. Anh cũng "chôm" vài từ trong Thơ của em nhé.
Cảm ơn em.
Thơ anh viết, hằng đêm em vẫn đọc
Đọc để rồi nước mắt cứ nhẹ rơi
Khung Trời Yêu và Biển Nhớ chơi vơi
Mang tất cả tràn về trong nước mắt.
Thơ anh viết, lời tình vương se thắt
Nhánh sầu rơi, từ tạ tiễn chân nhau
Hồn Thơ buồn da diết thấu tim đau
Như vết nhọn vô hình đâm rỉ máu.
Thơ anh viết, niềm đau về nương náu
Mảnh linh hồn đan kín nét trang Thơ
Ôi khắc khoải, từng âm điệu vần Thơ
Đau khôn xiết, nửa đời sau sầu muộn.
Thơ anh viết, ngôn từ "Yêu" đã muộn
Thả trôi giòng, dấu ấn của thời gian
Hiểu lòng anh cũng như thể lòng em
Loang lổ máu, Bức Tranh Tình tuyệt vọng.
THƠ ANH VIẾT. - 29/02/2012.
Thơ anh viết, gửi trao em đã đọc
Nỗi lòng mình, anh dàn trải trong Thơ
Cả Tin Yêu nơi em, anh mong chờ
Từng con chữ ướp đẫm Tình anh đó.
Thơ anh viết, mong mang đến niềm vui
Để em yêu lau khô giòng nước mắt
Để xóa tan nỗi khổ do tim đau
Để vết nhọn sẽ tròn đầu không thấu.
Thơ anh viết, đan kín nét trang Thơ
Vì hòa theo nhịp tim anh đang thở
Mong nửa đời sau, anh không còn sợ
Ngập sâu trong đớn đau, anh bơ vơ.
Thơ anh viết, ngôn từ "Yêu" không muộn
Vì mải còn vấn vương những nghĩ suy
Anh muốn em tràn đầy những niềm vui
Không sầu muộn, tim tươi hồng những máu.
13/03/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.
No comments:
Post a Comment