Thursday, August 16, 2012

THƠ 38: SAO BIẾT LÀ DỐI GIAN ?



Nhờ em đốt lại lửa lòng
Cho Ta sưởi ấm cô phòng đêm nay
Đừng về, hồn vẫn còn say
Uống đi, rượu vẫn còn đây nửa bình.

Giữ hộ Ta chút sóng Tình
Vừa xô ngã những bóng hình ngày xưa
Không còn hẹn ước chiều mưa
Để người toan tính lọc lừa, dối gian. 

Xin yêu em, dẫu muộn màng
Tương lai ? Rồi cũng trăm ngàn đắng cay
Tương lai ? Rồi cũng một ngày
Em xa như Cánh Chim bay bỏ Rừng.

Lá buồn, ngàn cánh rưng rưng
Lệ tuôn ngập xác, trên từng yêu thương
Về đi nước mắt còn nhiều
Cứ cười Ta dại, sao liều yêu em.

                                               VẪN CHỈ LÀ GIAN DỐI - 27/11/2011.
                                                               THƯ SINH NGUYỄN. 
   


Men Tình mới nếm, vội say
Chỉ trong phút chốc, lăn quay tâm hồn
Tình Lửa Rơm, âm ỉ luôn
Không hỏi lòng mình, em buồn thiên thu.

Em phải trốn trong sa mù
Lục tìm ký ức, mặc dù nhớ anh
Sóng Tình vẫn dậy, loang nhanh
Em soi xét kỹ, nhưng đành biết sao ?

Chuyện Trăm Năm, có muộn nào
Tương lai hai đứa, bào mòn đắng cay
Chim đây của Cánh Rừng này
Mãi bên "người ấy", chẳng thay đổi lòng !

Em biết anh mãi ngóng trông
Có cách em "đền", "chăn bông gối ấm"
Từng yêu thương, trao thật đậm
Luôn bên anh, em thệ nguyền sắt son ! 



                                                                         24/02/2012. 
                                                     THOMAS THANH NGUYENTU.  

No comments:

Post a Comment