Wednesday, August 15, 2012

THƠ 36: TRÔNG VỀ CỐ HƯƠNG.



NHÌN QUA BIỂN RỘNG.

Dõi mắt xa xăm, em trông ra ngoài biển
Lòng chợt chùng, khi nhớ về Cố Hương
Cách Thái Bình Dương, vẫn gần trong gang tấc
Dù thời gian trôi đi, lưu lại những nhiệm mầu. 








Cảnh sắc nơi đây, tuy giàu hơn Quê Mẹ
Nhưng không hiểu sao, em lạc lõng nơi này
Trong cuộc sống, em ít dùng Tiếng Mẹ Yêu
Vì em là Người Mỹ, Da Vàng - Mũi Tẹt.














Sóng từ xa khơi, gió xô vào ghềnh đá
Tung nước bạc đầu, khiến hồn em chơi vơi
Mái tóc xoã tung, bay trong chiều gió lộng
Thời gian ngừng trôi, em sống được một đời. 

HOA PHƯỢNG.


Nhớ thật nhiều gốc Phượng, nơi Mái Trường Xưa
Cùng nhóm bạn nhẩy dây, ô quan, rượt bắt
Trong giờ học, em thường ngước nhìn chăm chú
Nghe Thầy, Cô say mê giảng chữ Thánh Hiền. 







Đàn trâu xám phẩy đuôi, nhẩn nha gặm cỏ
Bông lúa trĩu vàng, nhờ đẫm giọt mồ hôi
Cảnh đẹp Miền Nam của Quê Hương Ta đó
Giòng Cửu Long chuyên chở giọng hát trữ tình.














CHÈO THUYỀN TRÊN GIÒNG TIỀN GIANG.
ẢNH NGUỒN: GÚ GỒ CÒM.




BONJOUR VIETNAM, YOU ARE IN MY HEART 
Trong tâm hồn, vẫn là người con Đất Việt
Những lúc buồn vui, em nói Tiếng Mẹ Yêu
Vẫn "Ui Da !" - khi đau, "Trời Ơi !" - khi khổ. 

Rồi có một ngày, em quay về thăm lại 
Đặt đôi chân trần trên đường phố Sài Gòn
Cảm nhận TÌNH QUÊ HƯƠNG truyền lan qua da thịt
Bún Mọc, Bánh Xèo, Gỏi Cuốn ..., em sẽ "măm".

                 Chẹp, chẹp, shshsh ..., ực !
                                                          
21/02/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU. 

No comments:

Post a Comment