Sunday, August 26, 2012

THƠ 154: ANH NHỚ EM.



Anh nhớ em!
Em biết không?
Nỗi nhớ cồn cào như lửa cháy
Ước khoảng cách không gian địa lý
Như tơ mềm
Trong giây phút biến tan!
Anh nhớ em!
Môi khô khốc không phải vì gió
Chỉ là những phút giây vụn vỡ
Anh ôm vào
Vẽ lại nét cười tươi!
Anh nhớ em!
Phố thênh thang vời vợi
Vẫn chật hơn bao giờ
Bởi nỗi niềm
Vo tròn trong anh bực bội!
Anh nhớ em!
Tứ thơ cũng lạc điệu
Vần không thành
Bởi hoang hoải thương mong!
Nếu có thể
Góp gom hết cách ngăn
Ném vào vũ trụ
Anh cũng làm
Để được mãi gần em!

                                                                          25/07/2012.
                                                                     NGUYÊN TIÊU.



Nỗi nhớ cũng biết đau
Cào xé từng hơi thở
Tím buồng tim tan vỡ
Ngơ ngác thầm gọi tên
Phố phường ánh đèn lên
Làm lòng thêm trống vắng
Nhớ thương càng ray rứt
Biết bao giờ gặp nhau ?
Xin hiểu thấu nỗi đau  !

JACKIE LUONG.

                                                                               
Kim La Bàn định hướng
Chính em, anh nghĩ về
Âu yếm gửi cơn mê
Gửi hồn, anh mơ tưởng.
Anh yêu cả bốn mùa
Mùa Hạ, em hời hợt
Thu, Đông, em sướt mướt
Mùa Xuân, em vui đùa.
Tại sao chỉ đau xót
Nếu Đời cần có nhau
Chỉ mãi thấy thương đau
Vì yêu ai, yêu trót !
U hoài mãi tìm nhau
Nỗi sầu thương vụn vỡ
Nỗi đau dường đất lở
Luyến tiếc ước vọng đầu.
Tìm hoài sao chưa gặp
Vì em ẩn nơi đâu
Hoa Sầu Riêng phai mầu
Khi nào Nến Hồng thắp ?

THOMAS THANH NGUYENTU.
 26/07/2012.



                                                                

No comments:

Post a Comment