Saturday, August 25, 2012

THƠ 148: BÂNG KHUÂNG NỖI NHỚ.


Có một nỗi nhớ vu vơ
Có một nỗi nhớ ngút ngàn
Có một nỗi nhớ vội vàng
Có một nỗi nhớ cùng tận.

Và em sẽ bắt đầu viết ...
Vài dòng âu yếm cho anh !
Vài lời ... tay bỗng run run
Vài lời ... tim đập liên hồi
Lời hay nghe sao buồn bã.

Rõ ràng anh không có đây
Càng viết càng thấy thiếu
Càng thiếu laị càng thương
Xin gởi đến anh dòng thơ
Dù chỉ là trong giấc mơ.

    NỖI NHỚ VU VƠ. - 10/07/2012.
    ANGELINA MEMON.


                                                          
Có phải chăng là mơ hồ
Như gió ngoài biển, sóng xô
Ríu rít tiếng chim xây tổ
Lời vang vọng từ hư vô.
                  
Như mây và biển gặp nhau
Mây phiêu bồng, quen lãng đãng
Sóng cuồng nộ, xô cát trắng
Biển rộng chứa nổi mây đâu.

Nắng rọi từ Trời như thiêu
Bóng ngả, sương rũ buông chiều
Người với người, sao vẫn thiếu
Chỉ thiếu vắng một tình yêu.
                  
Theo tiếng thở, Ta tìm nhau
Thoáng bâng khuâng trong nỗi nhớ
Cơn mưa chiều, từng hạt đổ
Từng chiếc lá, dồn đống lâu.


 12/07/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.

No comments:

Post a Comment