Saturday, August 25, 2012

THƠ 146: NẾM THÚ ĐAU THƯƠNG.

                               
Ừ đừng trách khổ Người ... Ta cũng khổ
Yêu đã đành nên thua lắm cuộc chơi
Bước vào yêu ... nên nhung nhớ chơi vơi
Ta lặng lẽ, âm thầm buông tiếng khóc.
Ừ đừng trách ... tình đôi khi đổi chác 
Tim tham lam chờ nhận nữa vết hằn 
Dẫu bây giờ không tin nữa trăm năm 
Nhưng Người ạ, yêu làm sao cắt nghĩa ? 
            Và như thế … Cuộc chơi dài khổ lụy !             
04/06/2012. 
JACKIE LUONG.




Hằng ngàn năm nay, biết yêu là đau khổ
Từ xưa đến nay, biết khổ nhưng cứ yêu
Đời sẽ héo khô, nếu Đời chẳng Tình Yêu
Vì thế, anh cứ yêu, không yêu thì ... lỗ.
                   
Trên Thế Gian, có biết bao nhiêu là vị
Cay - đắng - ngọt - mặn - chua, cả béo lẫn bùi
Nhưng em ơi, anh chỉ nếm được bùi ngùi                         
Làm sao biết Tình dành cho nhau sẽ trọn ?

Trên bầu Trời đêm, có triệu triệu vì sao
Và anh chỉ là một vì sao thường, cô lẻ
Ánh sáng chớp tắt, tín hiệu gửi mọi lẽ
Vì sao em ơi, có nhận được không nào ?
                  
Có phải chăng, vị thương đau là ý nghĩa
Cay đắng chưa từng, sao biết được ngọt bùi
Cơ hàn phải trải, mới thấu hiểu chuyện Đời
Nếu sống vô hồn, chỉ thấy Đời vô nghĩa ?

Thoáng ngu ngơ vì cứ thế mải kiếm tìm
Thú đau thương bèn lần hồi mở ra nếm
Từng sợi nhớ thương đan xen, làm sao đếm ?
Nên ngậm ngùi, anh cảm thấy xót xa tim.


                                                                      12/07/2012.
                                                    THOMAS THANH NGUYENTU.

No comments:

Post a Comment