Monday, August 20, 2012

THƠ 135: VĨNH BIỆT TÌNH EM.



Ngàn tâm sự phơi bày trên trang giấy
Em đọc rồi tim cũng thấm, nhói đau
Thiên Duyên nào có phải mơ vì sao
Hồn bướm nào, chớ đừng đau áo não.

Khóc cũng nhiều, bờ mi hoen phấn nhạt
Hiểu lòng Người từng đoạn khúc, ý lời
Xin đừng buồn, đừng quá đau thương
Vẫn còn đó, hình hài ngày đầu gặp.

Phải chăng đâu tình yêu là vực thẳm ?
  
LỜI BUỒN CHO ANH . - 16/03/2012.
JACKIE LUONG.


Trong Cõi Nhân Sinh, có mấy ai sống mãi
Lẽ Vô Thường xen ngang, đôi ngả cách xa
Cưng - Cõi Dương, còn anh, Cõi Âm là nhà
Thiên Duyên vẫn còn, nếu Trời không hủy hoại.
                   
Lau mắt nhé Cưng, kẻo mi hoen phấn nhạt
                   Trang điểm dung nhan, kẻo môi úa son phai
                   Cảm ơn Cưng thông hiểu, Tình không phí hoài
                   Nơi Suối Vàng, hồn của anh không lang bạt.

Anh sẽ đến bên Cưng trong cơn mộng mị
Ngắm đến mòn đôi mắt, khuôn mặt thân thương
Thật hiu hắt, nghe trong tim, nỗi sầu vương
YÊU BIẾT MẤY CHO VỪA, không lần nghi kỵ.
                   
Ngọn lửa trong tim, chưa dễ tàn phai
                   Dù Người Thiên Cổ, vẫn bốc lên hừng hực
                   Tình Yêu trong tim, vẫn nồng nàn đỏ rực
                   Nhưng cảm xúc trào dâng, còn nỗi u hoài.

Anh nhẹ nhàng cúi xuống, đặt lên vầng trán
Yêu đằm thắm quyện theo từng nụ môi hôn
Thiên Đường sụp đổ, thêm nuối tiếc trong hồn
Duyên Tình lỡ như ruộng khô gặp nắng hạn.
                  
Anh vừa hôn lên môi, Cưng dường chợt biết
                  Liền nhoẻn miệng cười, khoe đôi làn môi xinh
                  Như đáp trả, như đã từng giữa đôi mình
                  Gà gáy sáng, Người Tình ơi, xin vĩnh biệt.

Anh nhắn trước, lỡ mai kia, không kịp trối.



                                                                                                        31/05/2012.
                                                                                          THOMAS THANH NGUYENTU.
                                                                       

No comments:

Post a Comment