Thành Phố Cần Thơ sang, đẹp, lộng lẫy
Luôn chẳng hổ danh là Chốn Tây Đô
Nhà cửa san sát, đầy dãy ô tô
Thật kiểu cách khoe bóng xuống Sông Hậu.
Bỗng giật mình, khi có người gạ hỏi:
“ Hãy bán cho chúng tôi mùi sữa chua
Tinh chất quý để chế biến ya-ua
Chúng tôi trả tiền ngay bằng vàng thỏi”.
Lục trí mãi, chẳng hiểu điều họ nói
Chẳng có gì quý giá, họ cần mua
Động não hoài, cuối cùng phải chào thua
Ngày cứ bám mặt đường, chỉ đêm mới nghỉ
Giặt vội, giặt vàng để kịp hong khô
Rồi được ủ kín trong bao ny lông
“Mùi thơm ngào ngạt”, tới nhăn mặt khỉ !
“Cần Thơ có bến Ninh Kiều
Có giòng sông đẹp với nhiều giai nhân
Nhưng anh hổng sợ lấn sân
Trong tim, chỉ một bóng hồng em thôi !”
Cần Thơ nay có một cây cầu mới
Sập một nhịp dẫn, chết bao mạng người
Do tội tắc trách của các kỹ sư
Chỉ quen làm dối, rồi báo cáo láo !
Xuống tới chân cầu, anh liền quẹo phải
Xe chao đảo, do nhảy trúng ổ gà
Rồi dập dềnh như tàu thuỷ ngoài đại dương
Đường vô Trà Ôn, sao lại quá xấu !
Văng vẳng bên tai, giọng ca truyền cảm
Lừng lẫy một thời, Nghệ Sỹ tài danh
“Tình Anh Bán Chiếu”, mối tình trong lành
Do Út Trà Ôn lấy hơi, ca vọng cổ.
Buổi xế chiều, anh vô tới Trà Vinh
Tìm Đồng Nghiệp xưa, cũng là Chiến Hữu
Tại Khu Biệt Giam A, Cuộc Biểu Tình không thành tựu
Không gặp anh, mà chỉ thấy Hương Linh.
Thật xót xa khi lắng nghe Chuyện Tình
Giữa chị và anh, bảy năm biền biệt
Yêu một người để rồi chịu ly biệt
Chị quá yêu anh nên chấp nhận hy sinh.
Vò võ một mình, mỏi mắt chờ trông
Người Yêu mình đang làm Thầy trên Đất Thái
Sống an phận với đồng lương Cô Giáo
Mặc Tuổi Xuân trôi, phai nhạt sắc hồng.
Khi trở về Việt Nam, trong lòng hối hận
Anh cùng Người Chung Thuỷ nên duyên
Kết Tóc – Se Tơ, gọi chị : Vợ hiền
Cùng có con trai, anh không an phận.
Lao vào làm việc, chẳng kể ngày đêm
Gom từng chút những đồng lương ít
Không như ý, lại càng thêm thất chí
Anh lâm bệnh, rồi nhắm mắt quy Tiên.
Đứa cháu trai ngậm ngùi, khi anh hỏi :
“Con dự định mai mốt sẽ làm gì ?”
Tiếng “Dạ, thưa ...” chìm trong ngấn lệ đoanh tròng
“Theo lời Ba, con phải học cho tới.”
TRONG MỘT NGÔI CHÙA TẠI VĨNH LONG,
TÔI THÀNH KÍNH NGUYỆN CẦU CHO QUỐC THÁI DÂN AN
VÀ HƯƠNG LINH NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐÃ KHUẤT, SỚM ĐƯỢC VÃNG SANH.
Ngay trong đêm, anh vọt tới Vĩnh Long
Rồi ngơi nghỉ sau ngày dài mệt mỏi
“Dáng em”, “Tay em”, anh chưa kịp gửi
Sáng hôm sau, sẽ gửi, em khỏi trông.
NGUỒN TRÍCH DẪN : thuyennhan.info
29/03/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.
No comments:
Post a Comment