Đến nhé em
Anh sẽ bảo chiều đừng tắt nắng
Mây đừng giăng cho mờ mắt giai nhân
Gió lả lơi, đừng hôn nhẹ vai trần
Lá đừng giận, rơi nhiều làm tóc rối.
Đến nhé em
Dù vài giây thật vội
Cho anh nhìn, môi ấy nét kiêu sa
Cho anh quên khốn khổ kiếp xa nhà
Cho cô đơn ngã dần vào quá khứ.
Đến nhé em
Thật gần, đừng do dự
Anh không là thú dữ hùm beo
Anh chỉ là anh, thân lãng tử rách nghèo
Lê bước lang thang đường đời vạn nẻo.
Em không đến
Nắng chiều màu nhạt nhẽo
Campus thưa người, Thư Viện buồn tênh
Trăng đầu non, Trăng cũng dần lên
Đêm xuống vội, anh về từng bước mỏi.
ĐẾN NHÉ EM - 03/02/2011.
Vì em còn ngại nên ở xa
Cuộn như sóng triều, hơn phong ba
Tư tưởng không yên, sao im lặng
Mãnh liệt hơn bão táp, mưa sa.
Ta muốn cùng em được nên duyên
Để xoá cho tan những muộn phiền
Mà trong đời người toàn sầu, trách
Vui ít, buồn nhiều, chẳng bình yên.
Hãy đến cùng Ta, đến nhé em
Đến lúc Trời chiều, vừa tắt nắng
Hãy đến thật gần, đừng do dự
Ta bảo hoàng hôn, mây tím giăng.
Ta sẽ hôn em, không cần vội
Nhẹ nhàng âu yếm, hôn lên môi
Ta sẽ vuốt ve làn tóc rối
Do gió vui mừng, nên lả lơi.
Nâng niu Tình, quên Kiếp Lãng Tử
Dù đời phong trần đóng mốc rêu
Ta bên em, Con Thuyền Có Bến
Chuyện mai sau, Gấm Dệt Hoa Thêu.
06/03/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.
No comments:
Post a Comment