Sunday, August 19, 2012

THƠ 116: PHẢI THẾ LÀ TÌNH YÊU ?



Đừng ghét làm gì những ngón tay
Để anh yêu những ngón tay này
Anh ngắm hoài khi em vuốt tóc
Gió thổi hoài, mái tóc em bay.
Gió lao xao, anh yêu ban trưa
Cúi xuống hôn, anh thấy chưa vừa
Cưng Dấu Yêu, tâm hồn một nửa
Anh yêu nhiều, Cưng biết hay chưa ?

Gom suy tưởng trong những vần Thơ
Ray rứt mãi, mơ mộng vẩn vơ
Anh thả trôi từng lọn khói thuốc
Em yêu ơi, đừng có thờ ơ.
Cưng có biết Tình anh thiết tha
Anh yêu Cưng thật là đậm đà
Nghĩ ban ngày, nhiều chưa thật đã
Cơn thụỵ miên, giấc mơ mượt mà.
Được bên em trong Cõi Nhân Sinh
Được gọi em bằng một chữ “Mình”
Mong Nhân tính được như Trời tính
Một Đời Người, còn có gì xinh ?
Mong rằng Đời giã biệt thương đau
Anh yêu Cưng cho tới ngàn sau
Cho Tình mình vẫn tươi màu máu
Cưng bên anh, răng long bạc đầu.
Vắng em, mãi thấm nỗi sầu riêng
Trong lòng tràn ngập nỗi muộn phiền
Ao ước trong tai đầy ắp tiếng
Giọng nói tiếng cười đến anh riêng.

Giữa người với người, không tình yêu
Khi xa nhau, hơi đâu mà nhớ
Không vấn vương, chẳng rối loạn thở
Chẳng bận lòng cho hồn phiêu diêu.

 


28/07/2012.
THOMAS THANH NGUYENTU.

No comments:

Post a Comment